Đông Tà

Hoang mang

Hoang mang
Gió nhẹ lùa qua cửa
Tiếng ai hát nhẹ nhàng
Đêm dài mau qua lắm
Giấc mộng nào tiêu tan
Khói mờ hương toả lan
Cơn say còn chếnh choáng
Em nhìn ta cười nụ
Sóng mắt bao dịu dàng
Đường đời trăm lối rẽ
Quấn mãi bước chân này
Ta tỉnh chẳng kịp say
Ước u mê đến vội
Hai ngã một phận người
Niềm đau hằn trên trán
Bàn tay gầy trơ trụi
Với hết tầm hoang mang
Hương xưa còn nồng nàn
Trong đêm hồn tan tác
Thân mỏi mòn xơ xác
Tóc pha màu thời gian
(Ta đã già đi hẳn)
28/12/2005
CSL

Được bạn: ATT đưa lên
vào ngày: 10 tháng 11 năm 2011

Bình luận về Bài thơ "Hoang mang"